26 thg 3, 2011

Những câu hỏi điên đầu

Dạo gần đây Bin hay hỏi mẹ những câu mà đôi lúc làm mẹ xém bí, bởi vì mẹ không muốn trả lời đại cho xong chuyện mà phải trả lời cho đúng vì con hỏi là con đang học mà. Vả lại, Bin cũng tinh tướng lắm, nếu mà câu trả lời chưa làm cậu ta tâm phục là hỏi tới bến luôn đó.
Bữa kia, mẹ kêu tắt tivi đi ngủ, Bin liền hỏi: - Tại sao trời tối mình phải đi ngủ hả mẹ? - Mẹ hơi bất ngờ nên bối rối: - À, trời tối thì mình không làm gì được hết con à nên mình phải đi ngủ thôi.
Bin vặn lại ngay: - Trời tối mình cũng coi truyền hình được mà! (hắn ghiền coi TV lắm nè)
Mẹ tự thấy mình mắc cỡ ghê vì câu trả lời chưa hợp lý, nhưng bất ngờ quá chưa nghĩ ra được nên mẹ chuyền bóng sang ba để mẹ có thời gian chuẩn bị đáp án. - Con lên hỏi ba đi, coi ba con nói sao. Mẹ đi ngủ trước nha.
Lát sau, Bin vào phòng ngủ thủ thỉ: - Mẹ biết ba nói sao không? Ba nói là ban ngày mình đi làm, đi học mệt rồi nên tối mình phải ngủ cho lại sức.
Mẹ mừng ghê: - À, vậy hả con? Ba nói vậy con thấy đúng không?
- Đúng chứ, nên con đi ngủ nè.
Gần đây hơn, một buổi chiều mây đen kéo đến, mẹ nói với Bin trời sắp mưa rồi đó, mây đen che hết bầu trời là sắp mưa rồi. Bin hỏi ngay: - Tại sao mây đen thì trời sắp mưa hả mẹ?
Ui cha, mẹ bất ngờ quá... vài giây định thần lại mẹ mới giải thích đại khái là tại vì nước biển bốc hơi lên đọng lại thành mây, hơi nước ít thì mây trắng, hơi nước đọng nhiều thì mây chuyển thành đen và sau đó sẽ rớt xuống làm mưa.
Bin có vẻ chưa thông lắm nên vẫn thắc mắc: - Tại nước biển có cát màu nâu nâu nên làm mây có màu đen hả mẹ? - Ừ, chắc vậy đó!
- Mây đen che ông mặt trời rồi nên trời tới thui hả mẹ? - Ừ
- Sao ông mặt trời ở trên cao quá vậy mẹ?
- Bởi vì mặt trời rất nóng, nếu mà mặt trời ở gần dưới này thì mọi thứ sẽ cháy rụi hết đó con.
- Vậy sao đám mây ở gần ông mặt trời không bị cháy?
- Vậy mây là do cái gì tạo thành?
- Là nước biển bay lên, nên nước không sợ lửa đúng không mẹ?
- Đúng rồi, Bin giỏi quá ta!
Đại loại những câu hỏi của Bin là kiểu như vậy đó. Con đang tuổi học hỏi và khám phá. Đôi khi cũng có những câu hỏi vớ vẩn kiểu như "sao ông kia đi xin, sao nhà ông đó nghèo..."
Dù câu hỏi của con ở dạng nào mẹ cũng kiên nhẫn trả lời cho ra đầu ra đuôi, có ngọn có ngành và mặc dù điên đầu lắm nhưng mẹ luôn khuyến khích con trai mẹ hỏi những điều như vậy, hỏi tức là học rồi. Mẹ không sợ con làm mẹ bí đâu, bởi vì anh Google rất thông thái, câu nào mẹ bí mẹ sẽ xin quyền trợ giúp từ ảnh và sau đó giải đáp cho con.
Không phải mẹ tự khen mình nhưng mẹ thấy phương pháp của mẹ cũng hay lắm đó là không phải lúc nào con hỏi mẹ cũng luôn luôn trả lời, mà thường là mẹ hỏi lại con một câu hỏi khác để con tự suy luận và tìm ra câu trả lời cho chính mình. Ví dụ nha:
- Mẹ có thương con không?
- Ai nấu cơm cho con ăn? - Mẹ
- Ai tắm rửa cho con? - Mẹ
- Ai mua đồ đẹp cho con? - Mẹ
- Ai đưa đón con đi học? - Mẹ, cha
- Vậy con thấy mẹ có thương con không?
- Có

  1. Plantaholic

      Plantaholic

      09:02 24-05-2011
      Mối: đôi khi cô cũng ... quên là phải vô thăm "tổ mối" của mọi người có "tổ"; vậy mới là "đúng chính sách" con hén.

      Từ giờ trở đi cô sẽ chăm hơn.
    • Plantaholic

        Plantaholic

        08:07 24-05-2011
        Plantaholic = cô HX đó nha con.
      • Plantaholic

          Plantaholic

          08:06 24-05-2011
          Nuôi con là một công việc đầy thú vị, phải không Mối? Cô thấy cách con trả lời câu hỏi của Bin rất tuyệt, rất đúng sư phạm 

          Mọi đứa trẻ đều hay hỏi "tại sao", và mẹ cha đều trả lời. Nhưng nếu không trả lời mà yêu cầu bé tự tìm câu trả lời là điều nên làm hơn, đó con. 

          Còn nữa, con cũng có thể đặt ra những câu hỏi "tại sao" với con cái, hoặc "đố con biết cái đó là cái gì?", v.v... để mở rộng tầm nhìn và củng cố kiến thức của trẻ.

          Hồi xưa cô vẫn hay xài chiêu "đố con..." nên hai nàng nhà cô, hình như, biết thêm được nhiều thứ ngoài đường. Kiến thức trong sách vở con học ở trường chỉ là 1 phần, nhưng ngoài tự nhiên là bao la, Mối hén.


        • nhimlinhchi

            nhimlinhchi

            08:26 24-05-2011
            Cảm ơn cô ghé thăm Dạ nhờ đọc sách với lại lướt net nhiều nên con cũng biết chút chút về cách giúp trẻ khám phá thế giới xung quanh. Thỉnh thoảng con cũng có "đố con..." nhưng chưa nhiều lắm. Để con phát huy thêm cô hén. Nhà con thường mua đồ trong siêu thị. Nhưng CN là xã biểu chở 2 đứa nhỏ đi chợ, hắn nói ở chợ cũng có nhiều thứ để con mình học hỏi và khám phá lắm.
            Lâu lâu cô lại ghé vào thăm tổ mối của con nha cô, và chia sẻ kinh nghiệm của cô cho con học hỏi.
            Ui dạo này con cũng bỏ bê cái tổ của mình quá!

          12 thg 3, 2011

          Hòa giải viên

          Chiều cả nhà quây quần ăn cơm. Bữa cơm bao giờ Nhím cũng ăn xong trước tiên và anh hai là người cuối cùng. Nhím ăn xong rồi quanh quẩn đi chơi, trong khi ba bắt đầu quát giục anh hai ăn. Thật ra mỗi bữa ăn đều diễn ra trong tiếng quát của ba, mẹ thấy nhức đầu và mệt mỏi lắm. Làm gì mà cứ giục thằng con ăn hoài, thì cứ nhỏ nhẹ từ từ rồi nó cũng ăn, ăn trong hăm dọa như vậy có sướng ích gì đâu mà ăn! Hôm đó, anh hai bước ra khỏi ghế rồi nên ba quát kêu ngồi lên ghế, quát như vịt mà anh hai cũng chưa chịu ngồi xuống nên giọng ba càng lúc càng dữ. Nhím vội bỏ đồ chơi le te chạy đến ghé đầu áp má vào đùi ba vỗ vỗ (chắc là "vuốt giận" ba nè mà không biết nói), vỗ vỗ đùi ba mấy cái thì đi sang vỗ xuống ghế (ra hiệu cho anh hai ngồi xuống ghế đó). Anh hai vẫn đứng im, Nhím phải vòng qua nắm áo anh kéo, kéo thật hết sức mà nhỏ con quá nên kéo mà anh hai không nhúc nhích (vì thằng anh cũng cố tình trì lại mà). Ba lại quát, Nhím bỏ áo anh hai ra chạy qua lặp lại hành động áp má vỗ vỗ đùi ba rồi lại qua kéo anh. Mẹ phải lên tiếng phụ Nhím để ba bớt quát và anh hai chịu lên ghế ngồi.
          Buổi hòa giải đã kết thúc. Công đầu thuộc về hòa giải viên tí hon Nhím xù.
          Hôm qua cũng giờ cơm, mẹ định chan canh cho anh hai dễ ăn nhưng thằng anh giở chứng khóc um lên. Nhím ăn cơm xong đi chơi tuốt trên nhà trước rồi, nghe tiếng anh khóc liền chạy xuống ôm ngang bụng anh vuốt vuốt dỗ anh nín (bé mới đứng tới ngang bụng anh hai thôi mừ).
          Có lẽ trong lòng Nhím thấy anh hai rất tội nghiệp trong mỗi bữa ăn nên luôn sẵn sàng ứng cứu.
          Nguồn trích dẫn (0)
          1. Plantaholic

              Plantaholic

              08:09 24-05-2011
              Ui, Nhím thiệt là ngoan! 
            • nhimlinhchi

                nhimlinhchi

                09:08 02-04-2011
                Dạ, Nhím thương anh hai lắm dì Hạnh ơi, mà anh hai cũng thương em lắm. Dì cũng cố mà nặn cho Bin nhà dì 1 cô em gái đi để có anh có em cho vui, hi hi.
              • vuonghanh

                  vuonghanh

                  16:25 01-04-2011
                  Ui...Nhím thương anh ghê ta ... !