Tối hôm qua, ba bày quýt và bông ra cúng. Dĩa quýt cúng ông Địa ba vừa để xuống thì Nhím chạy đến cúi xuống chộp lấy trái quýt liền. Tay thò ra chộp, miệng nói "xin Địa, dạ Địa" liên tục. Lúc đứng dậy thì đầu Nhím cộp vào bàn thờ ông Địa cái bốp. Đau quá, nàng vừa nhăn nhó vừa xoa đầu. Sau khi trấn tĩnh, dằn đau... nàng ta cúi xuống tát vào mặt ông Địa một cái, miệng thì kêu "hỗn nè" Vậy còn chưa hả giận, nàng cầm luôn trái quýt nện liên tục vào mặt "ổng", vừa đánh vừa la "hỗn, Địa hỗn"
Vậy mà ông Địa vẫn cười tươi mới chít!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét