30 thg 9, 2010

Bị cô mắng vốn

Đến hôm nay là vừa đúng 01 tháng Nhím đi nhà trẻ. Sau nửa tháng đầu stress, khủng hoảng và bệnh Nhím đã lấy lại phong độ là em gái của Bin siêu quậy!
Ngày nào đón con cô giáo cũng "đá" một chuyện: nào là nhỏ như chuột nhắt mà phá như giặc, bám cô như sam, tranh đồ ăn với bạn...
Mà con gái của mẹ đúng là phá thật, con có mặt ở đâu là nơi đó không thể nào gọn gàng được, mọi thứ được con lôi hết ra, cái nào càng núp kỹ con càng moi ra cho bằng được. Cô giáo cho bạn ăn thì con tranh phần, ăn ké. Còn nếu cô đút bạn uống sữa (món này con không khoái nên không giành) thì con ngồi bên cạnh canh me cô giáo đưa muỗng chưa kịp đút vào miệng bạn thì con lấy tay đập phát cho văng tung tóe rồi nghếch mặt lên nhăn mũi khoe răng thỏ cười (đểu lắm).
Cô còn mắng vốn là con bám riết lấy cô không cho cô đi đâu hết á, cứ cô bước chân đi là con bò theo, mà con bò theo đến đâu là lôi theo cái gối ôm đến đó (yêu quá). Đến bữa trưa cô giáo phải ngồi ngay cửa ra vào ăn cơm cho con thấy mặt. Vậy mà con cũng đâu có tha người ta, con lôi cái gối ôm bò đến bên chân cô và ngoan ngoãn nằm chờ
Kể tội con gái nhiêu đó thôi, đợi tập hợp thêm tội rồi lại lên kể tiếp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét